Mạc Văn Khoa: Tôi vẫn xin vợ tiền tiêu vặt

Mạc Văn Khoa: Tôi vẫn xin vợ tiền tiêu vặt

Muốn được như Lý Hải

“Siêu lừa gặp siêu lầy” là bộ phim đầu tay anh tham gia đồng sản xuất. Làm nhà sản xuất có phải mục tiêu của anh?

Tôi tham gia sản xuất bộ phim này chỉ nhằm học hỏi, cũng không phải nhà đầu tư hay sản xuất chính. Thực ra, dự án đã được chúng tôi ấp ủ khoảng 2-3 năm và mỗi người góp một ít để làm. Chủ yếu, tôi vẫn tập trung cho công việc diễn xuất.

Diễn viên Mạc Văn Khoa

Tôi vẫn phải học nhiều. Có lẽ, chỉ khi nào đủ kinh nghiệm, kinh tế, có đủ mối quan hệ, mình mới có thể nghĩ tới việc chuyển hướng làm nhà sản xuất. Tuy nhiên, mọi thứ vẫn cần cái duyên vì đôi khi, mình đủ mọi thứ nhưng lại thiếu kinh tế, khi đủ kinh tế lại già rồi (cười).

Tập trung cho diễn xuất, song các vai diễn của anh vẫn mang yếu tố hài chủ đạo. Anh không định thay đổi hình tượng sao?

Nhiều kịch bản mời vai diễn có nét diễn xuất khác nhưng tôi từ chối vì vẫn muốn diễn hài để mang tiếng cười cho khán giả. Mỗi lần ra mắt phim hay khi rảnh rỗi, tôi thích vào rạp để nghe tiếng cười của mọi người. Cũng không hiểu sao, bản thân lại thích cảm giác đó đến lạ.

Quan điểm của tôi, mỗi diễn viên cần nét riêng. Khi nào mình thật sự thành công với nét diễn đó, hãy hướng tới nét diễn khác. Bởi, nhiều diễn viên diễn các nét khác còn hay hơn mình, sao mình bằng họ được? Tôi cũng thấy bản thân chưa đủ kinh nghiệm và tự tin để chuyển sang dạng vai diễn khác. Do đó, chỉ khi thành công thật sự với phong cách của mình rồi hãy chuyển hướng.

Tôi may mắn có được vài bộ phim được đánh giá tốt, nhưng vẫn thấy mình chưa xuất sắc để nhắc tới phim, mọi người nghĩ ngay tới Mạc Văn Khoa. Đó chưa phải phải thành công thật sự. Với tôi, để kiếm được kịch bản hay và hợp vai rất khó, đôi khi tùy duyên. Chưa kể hiện nay, nhà sản xuất hầu như cũng chọn diễn viên xu hướng hợp vai trước. Ít người dám mạo hiểm cho diễn viên đóng dạng vai khác.

Hiện giờ, tôi chỉ cố gắng làm cho các vai diễn có màu sắc khác hơn. Trong phim “Siêu lừa gặp siêu lầy”, một số phân đoạn diễn tâm lý và tôi phải khóc trong những cảnh ấy. Đó cũng là thử thách vì mình đã quen hình ảnh hài, khóc sao để khán giả đồng cảm chứ không phải mình khóc mà khác giả mắc cười.

Trong nghề, anh có hướng tới mẫu hình nào?

Tôi không định hướng mình phải thành ai đó. Điều đó chỉ khiến bản thân chịu áp lực. Ban đầu, tôi theo nghề diễn do được truyền cảm hứng bởi nghệ sĩ Chiến Thắng sau khi xem “Gặp nhau cuối tuần”. Vào làm điện ảnh, tôi lại muốn sau này được như anh Lý Hải.

Cộng tác với anh Hải trong hai phần phim “Lật mặt”, tôi thấy anh có sự cố gắng và cách làm việc của hai anh em cũng giống nhau. Ngoài đời, tôi tương đối ít nói, trong khi anh Hải còn ít nói hơn.

Thực ra, nhiều người có đủ kinh nghiệm, trình độ, có kịch bản hay nhưng thiếu về kinh phí. Có người có kinh phí lại thiếu chuyên môn. Anh Hải có đủ hai thứ ấy. Anh ấy có nền tảng, đủ kinh tế để đầu tư những bộ phim hoành tráng, tự viết được kịch bản. Tôi cũng muốn làm phim, được tự do viết kịch bản, sáng tạo như anh.

Mạc Văn Khoa quen thuộc với hình ảnh hài

Anh có thấy từ sau “Cười xuyên Việt” 2015, mới 7 năm nhưng Mạc Văn Khoa đã có bước tiến đáng kể?

Ở mỗi lĩnh vực, sau một thời gian, tôi đều muốn chuyển hướng. Ban đầu, tôi đi diễn rồi dành thời gian tham gia gameshow. Dần dần, mọi thứ không còn như những ngày đầu nên tôi hạn chế gameshow để tập trung vào phim ảnh.

Hai năm qua, tôi dành thời gian để tập trung vào bộ phim “Siêu lừa gặp siêu lầy”. Khi dự án kết thúc, tôi lại rơi vào tình trạng không biết làm gì tiếp theo vì hiện tại ít đi phim. Còn công việc kinh doanh, do chỉ làm với người nhà và người nhà quản lý nên tôi cũng không phải bận tân nhiều.

Vừa tham gia hoạt động nghệ thuật, vừa kinh doanh, nghe nói thu nhập của anh khoảng 2 tỷ/tháng?

Tin đồn này ở đâu ra đó? (Cười lớn) Bán bún đậu mà kiếm được 2 tỷ/ngày, chắc ai cũng đi bán rồi! Kiếm 20 triệu/ngày còn không dễ, huống chi 2 tỷ.

Có lẽ trong hậu trường hoặc khi tham gia một số gameshow, anh em đồng nghiệp có ai đó nói trêu dẫn tới tin đồn này. Tôi vẫn ở nhà thuê, cuộc sống còn nhiều khó khăn lắm!

“Siêu lừa gặp siêu lầy” đạt doanh thu hơn 121 tỷ đồng. Anh sắp đủ tiền mua nhà chưa?

Tôi cũng không biết bao nhiêu cho đủ. Một căn nhà có thể có nhiều giá trị. Quan trọng là có khi xém đủ, tôi lại muốn làm phần 2 của phim. Ban đầu, tôi nghĩ tham gia đầu tư phim để nếu có được lợi nhuận, có thể tích góp tiền mua nhà. Có được rồi, tôi lại muốn làm nhiều hơn

Nếu mua nhà, vợ con không phải ở nhà thuê nữa, tôi sẽ không còn kinh tế để tiếp tục tham gia làm nhà sản xuất. Ngược lại, bỏ tiền đầu tư thì hai vợ chồng lại tiếp tục đi ở nhà thuê. Cuộc sống lúc nào cũng áp lực (Cười)

Xin vợ tiền chi tiêu vặt

Mạc Văn Khoa đồng cảm với bà xã phải ở nhà chăm con

Quen thuộc với hình ảnh hài hước, ở nhà, anh có phải ông bố hài hước?

Tôi chỉ nhây thôi (Cười lớn). Lạ là con gái tôi không theo bố. Ngày trước, tôi nghe mọi người nói con gái thường bám cha, nhưng con gái tôi lại chỉ bám mẹ. Có lẽ do bố đi làm nhiều, không có thời gian gần con nên vẫn có khoảng cách. Ở nhà, con có thể không cười với tôi nhưng chỉ cần đi xa và gọi điện về, con lại cười khanh khách. Mỗi lần tôi đi làm cả tuần mới về, con sẽ chạy tới ôm hôn rồi lại “bơ” bố luôn.

Vậy anh có phải ông bố nghiêm khắc, khó tính?

Vợ tôi rất cưng chiều con nên trong việc giáo dục con cái, cô ấy khá mềm mỏng. Tôi cứng rắn hơn. Chuyện gì cần thiết và cần dạy con, tôi sẽ nghiêm khắc.

Tuy nhiên, hai vợ chồng cũng không mâu thuẫn trong cách giáo dục con như nhiều gia đình khác. Có vấn đề gì, cả hai chỉ góp ý cho đối phương. Con gái may mắn cũng phát triển tốt nên hai vợ chồng không phải stress hay căng thẳng để cự cãi nhau.

Trước đây, anh từng nói bà xã như một trợ lý trong công việc của mình. Bây giờ có con nhỏ, cô ấy còn còn phải tất bật theo anh?

Điều đó chỉ xảy ra thời điểm chúng tôi yêu nhau. Đi đâu, hai đứa cũng đi chung. Thảo Vy lo cho tôi mọi thứ từ trang phục diễn, đồ ăn nước uống, nhắc tôi ăn đúng giờ. Sau khi kết hôn và có con, cô ấy bận rộn không đi được nữa.

Thời gian đầu, tôi hơi hụt hẫng và thậm chí làm gì cũng quên. Có lúc mải làm việc, tôi còn quên ăn nhưng dần cũng quen. Tôi thông cảm cho bà xã nhiều hơn bởi từ một người quen đi đây đó, giờ cô ấy chỉ ở nhà chăm con. Điều đó dễ gây ảnh hưởng tới tâm lý phụ nữ. Hai vợ chồng chỉ biết động viên nhau cùng cố gắng.

Mọi thứ trong nhà đều do Vy lo liệu. Việc chi tiêu của quán do vợ tôi quản lý, còn chi phí làm nghệ thuật được tôi quản lý riêng. Lâu lâu, chi tiêu bị lố thì xin vợ (Cười)

Mọi chi tiêu, ăn uống, cafe lặt vặt, tôi vẫn xin vợ tiền. Hai vợ chồng cũng thoải mái nên cô ấy để tôi tự nguyện rút tiền. Tuy nhiên tôi không phải người tiêu xài nhiều tiền nên Vy không bao giờ phải lo lắng gì.

Cảm ơn anh!

Nhã Phong